Nghị lực vươn lên của cô học trò nhỏ
06.2007
(Dân trí) - Ngồi trước mặt tôi là một cô gái đã ở tuổi 18, nhưng Nguyễn Thị Tình quắt lại như một em bé mới lên 10. Căn bệnh quái ác khiến cho các khớp xương của em to dần, đau đớn, lưng còng xuống. Dù không còn đi lại được trên chính đôi chân của mình, nhưng trong em, niềm hi vọng về một tương lai tốt đẹp chưa bao giờ tắt…
Theo chân thầy Lê Xuân Thạnh - Hiệu trưởng trường THPT Đăk Hà (huyện Đăk Hà, tỉnh Kon Tum) chúng tôi vượt quãng đường dài trên 10km để đến Xóm 1, khối phố 9, thị trấn Đăk Hà, nơi có cô bé tật nguyền nhưng giàu nghị lực vượt khó Nguyễn Thị Tình…
Từ một buổi chiều định mệnh
Mẹ em, bà Nguyễn Thị Tho (53 tuổi) kể lại trong làn nước mắt dàn dụa. Ấy là vào một buổi chiều mùa mưa tầm tã của đất trời Tây Nguyên năm 1995, cô bé Tình 6 tuổi đang một mình chơi trước sân nhà bỗng thấy bàn tay tê cứng, mặc dù em rất cố gắng cử động nhưng các ngón tay đã không theo sự điều khiển của trí não. Hoảng sợ, em chạy vào nhà ùa vào lòng mẹ và…khóc. Kể từ đó, các đốt khớp xương tay, xương chân của em cứ to dần rồi lan rộng ra ở các đốt khớp xương khác trên toàn thân khiến Tình ngày càng đau đớn, đi lại làm việc khó khăn.
Năm 2000, gia đình vay mượn ít tiền đưa em ra Hà Nội chữa trị hơn 2 tháng, nhưng cuối cùng phải quay trở về do hết tiền, với kết luận của bác sỹ: em bị khớp lớn trước tuổi! Từ đó, Tình ngày càng quắt người lại, lưng còng xuống và…gần 7 năm nay em đã không thể đi lại trên chính đôi chân của mình nữa!
Mọi sự di chuyển của Tình đều cần phải có người giúp đỡ. |
|
Nghị lực vươn lên
Từ trường THPT Đăk Hà đến nhà của Tình, đồng hồ công-tơ-mét chỉ 10km có dư. Bố mẹ Tình quê tận Vũ Thư-Thái Bình dắt díu nhau vào Kon Tum lập nghiệp từ năm 1987. Khó khăn chồng chất khó khăn, nhất là sau khi em Tình ngã bệnh. Ông Nguyễn Quang Thăng (52 tuổi) bố của em Tình nói: “Con bé tật nguyền nhưng ham học quá nên nhiều lúc muốn cho con nghỉ học lại không nỡ”.
Địa chỉ giúp đỡ em Tình: Ông Nguyễn Quang Thăng, Xóm 1, khối phố 9, thị trấn Đăk Hà, huyện Đăk Hà, tỉnh Kon Tum.
|
Gần 7 năm ròng, trời nắng cũng như mưa, ông ngày 2 buổi đèo con vượt hơn 10km để đến trường bằng xe đạp. Buổi trưa, Tình phải ở lại trường và ăn cơm nắm mẹ chuẩn bị cho từ sáng trước khi đi học. Thầy Hiệu trưởng Lê Xuân Thạnh nói, vì lớp học của Tình ở tầng 3 nên việc lên xuống cầu thang đều trông nhờ vào các bạn nam cõng.
Lại Thành Đức (Theo Nguồn tin từ báo Dân trí) |